Công nghệ lượng tử được kỳ vọng sẽ mở ra kỷ nguyên tính toán siêu nhanh, giải quyết những bài toán phức tạp mà máy tính cổ điển không thể xử lý. Tuy nhiên, đằng sau tiềm năng khổng lồ ấy là hàng loạt hạn chế lượng tử cần vượt qua. Các rào cản như lỗi lượng tử, qubit không ổn định hay bài toán mở rộng hệ thống đã và đang khiến tiến trình thương mại hóa công nghệ này gặp nhiều khó khăn.
Lỗi lượng tử gây sai số nghiêm trọng trong tính toán
Trong máy tính cổ điển, bit chỉ tồn tại ở trạng thái 0 hoặc 1 nên việc kiểm soát sai số khá đơn giản. Nhưng với máy tính lượng tử, lỗi lượng tử là vấn đề phức tạp hơn nhiều. Qubit – đơn vị cơ bản trong tính toán lượng tử – có thể tồn tại đồng thời ở cả 0 và 1 nhờ hiện tượng chồng chập, cho phép xử lý song song khối lượng dữ liệu khổng lồ. Tuy nhiên, điều này cũng khiến qubit cực kỳ nhạy cảm với môi trường xung quanh.
Chỉ một tác động nhỏ từ nhiệt độ, rung động hay nhiễu điện từ cũng có thể làm qubit mất trạng thái ban đầu, tạo ra sai số lớn. Dù đã có các thuật toán sửa lỗi lượng tử, việc triển khai chúng đòi hỏi số lượng qubit gấp nhiều lần so với qubit tính toán thực sự. Điều này khiến máy tính lượng tử hiện nay chưa thể đạt độ chính xác cao và ổn định như kỳ vọng.
Khám phá thêm: Cảm biến lượng tử mở ra kỷ nguyên đo lường siêu chính xác
Công nghệ lượng tử gặp khó khăn khi mở rộng quy mô
Bên cạnh vấn đề sai số, công nghệ lượng tử còn đối diện thách thức trong việc mở rộng hệ thống. Để duy trì trạng thái lượng tử ổn định, các thiết bị phải hoạt động trong điều kiện gần độ không tuyệt đối hoặc môi trường chân không hoàn hảo. Chi phí xây dựng và bảo trì phòng thí nghiệm đạt chuẩn này là cực kỳ cao, khiến việc thương mại hóa trở nên hạn chế.
Không chỉ phần cứng, phần mềm và thuật toán cũng cần được tối ưu hóa để phù hợp với cơ chế tính toán lượng tử. Việc kết hợp hệ thống lượng tử với hạ tầng máy tính cổ điển hiện có đòi hỏi kiến trúc lai phức tạp, đặt ra nhiều vấn đề mới về bảo mật và chuẩn giao tiếp dữ liệu.
Qubit không ổn định làm giới hạn hiệu suất
Nếu lỗi lượng tử ảnh hưởng đến độ chính xác, thì qubit không ổn định lại trực tiếp giới hạn thời gian hoạt động của máy tính lượng tử. Thời gian duy trì trạng thái lượng tử – gọi là decoherence – hiện chỉ kéo dài vài micro giây hoặc mili giây, quá ngắn để thực hiện các thuật toán phức tạp.
Các loại qubit phổ biến như qubit siêu dẫn hay bẫy ion đều có ưu và nhược điểm riêng. Qubit siêu dẫn dễ chế tạo và kết hợp với vi mạch nhưng lại suy giảm trạng thái nhanh. Qubit bẫy ion ổn định hơn nhưng khó mở rộng số lượng lớn. Chưa có giải pháp nào vừa đảm bảo độ ổn định, vừa dễ nhân rộng sản xuất, khiến tiến độ ứng dụng thực tế bị chậm lại.
Nhìn chung, hạn chế lượng tử hiện nay vẫn là rào cản lớn ngăn công nghệ này bước ra khỏi phòng thí nghiệm. Lỗi lượng tử, sự không ổn định của qubit và chi phí mở rộng hệ thống là ba vấn đề then chốt cần được giải quyết. Tuy nhiên, tốc độ phát triển khoa học hiện nay cho thấy những thách thức này hoàn toàn có thể được khắc phục trong tương lai gần. Khi đó, máy tính lượng tử hứa hẹn trở thành công cụ thay đổi cục diện khoa học và công nghệ toàn cầu.
Khám phá thêm: Năng lượng lượng tử và hành trình mở cánh cửa vũ trụ vi mô